Văn mẫu lớp 12: Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm (12 mẫu) Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ về lối sống vô cảm – Vozz

Viết đoạn văn thể hiện nghĩ suy về lối sống vô cảm gồm 12 bài nghị luận 200 chữ siêu hay, ấn tượng nhất. Qua đấy giúp các bạn học trò lớp 12 có nhiều ý mới, ý hay, ý đẹp lúc làm văn. Cùng lúc tạo điều kiện cho các em có thêm vốn từ phong phú lúc diễn tả để biết  cách viết đoạn văn nghị luận về hiện tượng đời sống.

Vô cảm là hiện trạng xúc cảm và thái độ tinh thần của 1 người hay 1 nhóm người dửng dưng, hững hờ, trơ lì xúc cảm, “máu lạnh” với những hiện tượng đời sống bao quanh, chỉ ân cần tới lợi quyền của bản thân. Vậy vô cảm có tác hại như thế nào? Mời các bạn cùng theo dõi 12 đoạn văn viết về sự vô cảm trong bài viết dưới đây nhé.

Đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 1

Cuộc sống luôn có muôn hình vạn trạng. Chính con người làm nên những màu sắc không giống nhau cho cuộc sống thêm tươi đẹp. Tuy nhiên, hiện tại, hiện tượng vô cảm đang càng ngày càng hiện ra nhiều và đẩy khoảng cách của con người với con người ra xa. Vô cảm là thái độ dửng dưng, lạnh nhạt, ko ân cần tới người nào, ko ân cần tới nỗi đau buồn, xấu số của người khác nhưng chỉ biết tới bản thân mình. Đây là 1 “căn bệnh”, tính cách xấu nhưng chúng ta cần phải chỉnh sửa, tẩy chay để cuộc sống này phát triển thành tốt đẹp hơn. Xã hội càng ngày càng tăng trưởng, con người bận bịu với cuộc sống, với những dự kiến riêng của mình nên đôi khi vô hình chung hình thành khoảng cách giữa người với người, chúng ta và mọi người ít có thời kì ân cần tới người khác hơn. Đôi khi sự vô tâm tới từ thực chất của người đấy, vì vị kỉ nên chỉ nghĩ tới bản thân mình nhưng ko ân cần, để mắt tới những người bao quanh, chỉ muốn nhận lại nhưng ko muốn cho đi. Kế bên đấy, sự vô cảm đôi khi là do chịu tác động từ những người bao quanh. Nếu những người bao quanh chỉ nghĩ tới bản thân mình, ko người nào ân cần, san sẻ với người nào điều gì sẽ dần tạo nên cho những người khác tính cách này. 1 thực trạng chúng ta vẫn còn bắt gặp trong cuộc sống vẫn còn có nhiều người sống với tấm lòng nhân từ, sống nghĩa tình, biết mến thương và san sớt với những người bao quanh, biết bi cảm với những mảnh đời xấu số; những người này và những thông điệp tốt đẹp cần được san sẻ và lan tỏa nhiều hơn trong số đông để mọi người biết tới và học tập. Vô cảm là 1 hiện tượng xấu đang càng ngày càng hiện ra nhiều ở trong số đông. Chúng ta hãy cùng nhau chung tay xây dựng 1 cuộc sống tràn trề mến thương và đẩy lùi căn bệnh vô cảm.

Viết đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 2

Để kiến thiết xây dựng những chuẩn mực trong xã hội thì tình thương và lòng bác ái là nền móng chính để kiến thiết xây dựng lên xã hội đấy. Tuy nhiên, tình thương đấy đang dần bị mai 1 và thay vào đấy là sự vô cảm ngày 1 nhiều. Thái độ, lối sống vô cảm đã và đang biến thành yếu tố hot thời nay. Vậy thì tất cả chúng ta hiểu như thế nào về 2 từ “ vô cảm ”, vô cảm hay hoàn toàn có thể nói là ko có xúc cảm. Những người bị vô cảm họ dửng dưng với mọi nỗi đau, tình cảm, ko có sự rung động của con tim trước ngoại cảnh. Bệnh vô cảm hiện ra trong đời sống đương đại ngày càng nhiều, đấy chính là thái độ, cách xử sự giữa người với người. Họ ko còn thân thiện, hỏi thăm nhau đủ thứ chuyện nhưng đã tăng trưởng thành vô cảm, lãnh đạm, dửng dưng, ko còn ân cần nhiều tới đời sống của nhau nữa. Con người ta sống ở trên đời cần phải mến thương, san sẻ cho nhau những khi khốn khó. Thđấy nỗi khổ của người khác như nỗi khổ của bản thân mình thì mới hoàn toàn có thể tương hỗ 1 cách thực tình được. Cũng chính bới thái độ sống dửng dưng, lãnh đạm nên đời sống của họ thiếu đi tình yêu thực tình nhất. Vô cảm hoàn toàn có thể sẽ thành lề thói giả dụ tất cả chúng ta ko kịp chặn lại và từ bỏ. Do vậy, mỗi tư nhân cần phải tự nhận thức được nghĩ suy của bản thân mình. Rằng lúc mến thương và sẻ chia thương mến thì tất cả chúng ta sẽ thấy bản thân mình sống hữu dụng, sống tốt đẹp hơn. Hãy chung tay để xoá sổ triệt để căn bệnh vô cảm bằng cách ươm mầm những hạt giống mến thương bằng chính tâm hồn bạn rồi thổi bay thật cao thật xa những hạt giống mến thương đấy. Thắp ngọn lửa trái tim để tìm tới và soi sáng sự ẩn mình của bóng tối vô cảm.

Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 3

Vô cảm là 1 căn bệnh nguy khốn trong mỗi con người tất cả chúng ta. Vô cảm là thái độ sống dửng dưng, lạnh nhạt, ko xúc cảm với toàn bộ vấn đề và con người bao quanh. Người có lối sống vô cảm luôn ích kỉ, ko ân cần tới mọi người, dửng dưng trước những nỗi đau của xã hội, thậm chí còn dửng dưng với chính người nhà và bản thân của mình. Họ luôn bàng quan, chỉ đứng xem rồi buôn chuyện, thậm chí còn thừa cơ vụ lợi lúc người nào đấy gặp nạn hoặc bị bạo hành. Tuy nhiên, vô cảm luôn ko ân cần tới người khác, sống ích kỉ. Tiêu biểu như là cướp tiệm vàng Ngọc bích ( phố Sàn, huyện lục Nam, tỉnh Bắc giang ) là kẻ vô cảm giết thịt chết 3 mạng người đấy là 1 thanh nhiên khoảng chừng 17 tuổi, 1 cô gái khoảng chừng 18 tuổi và 1 thai phụ có bầu 8 tháng, sau đấy vứt xác nạn nhân xuống mương. Trái lại, 1 bộ phận trong xã hội họ luôn biết ân cần, tương hỗ những người gặp yếu tố. Chính vì vậy lứa tuổi tất cả chúng ta cần phải phê phán thái độ sống dửng dưng, vong ân và tôn vinh, nêu gương những người giàu lòng vị tha.

Viết đoạn văn nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 4

Xã hội ngày càng tăng trưởng con người ngày càng bị cuốn vào guồng quay của công tác làm việc, tiền của và nhiều người tăng trưởng thành vô cảm hơn, bệnh vô cảm là gì ? Vô cảm là sự dửng dưng trước nụ cười, nỗi buồn của người khác. Bệnh vô cảm làm cho tâm hồn con người khô khan, càng làm cho khoảng cách giữa người với người ngày càng xa hơn. Trong xã hội hiện tại bệnh vô cảm ngày càng tăng trưởng thành trầm trọng, nhất là trong tuổi teen hoàn toàn có thể thấy qua việc tận mắt chứng kiến tai nạn thương tâm giao thông vận tải, có những người ko tương hỗ nạn nhân nhưng chỉ lo quay video, chụp ảnh để đưa lên mạng xã hội với tiềm năng câu like. Nguyên nhân dẫn tới bệnh vô cảm đấy là do ý thức của con người, do đời sống tăng trưởng và con người coi trọng tiền nong hơn cả tư cách, tình cảm. Để chặn lại căn bệnh vô cảm cần có giải pháp giáo dục cho mỗi công dân tình mến thương ngay kể từ còn là 1 đứa trẻ, tuyên truyền cho số đông về căn bệnh vô cảm. Nhưng quan trọng hơn hết là bản thân mỗi người phải tự giác ý thức được mối đe dọa của căn bệnh vô cảm, hoàn toàn có thể nói vô cảm là căn bệnh nguy khốn nhất trong những căn bệnh nguy khốn nhưng xã hội cần tiêu diệt, chặn lại.

Viết đoạn văn nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 5

Dân tộc ta từ xưa đến nay vốn có truyền thống cuội nguồn tương thân tương ái, 1 đạo lý tốt đẹp. Tuy nhiên xã hội ta kế bên những tấm lòng đẹp, bao dong còn hiện ra hiện tượng kỳ lạ vô cảm, 1 thái độ cực kỳ xấu. Vô cảm như 1 căn bệnh mang thái độ hờ hững dửng dưng ko ân cần đến người khác, hờ hững trước những nỗi đau, sống chỉ biết cho mình. Nơi ta thấy rõ nhất là ở học đường, học trò tụ họp ẩu đả bè bạn ko can ngăn nhưng còn ủng hộ hay quay phim chụp hình. Thậm chí nhiều người đi đường gặp tai nạn thương tâm giao thông vận tải cũng ko tương hỗ. Hiện tượng vô cảm đã cho ta thấy nó đã đi trái lại truyền thống lịch sử của dân tộc bản địa, làm tình cảm con người bị chai sạn. Nguyên nhân hiện ra hiện tượng kỳ lạ vô cảm trên là do xã hội hiện giờ thật giả lộn lạo buộc phải con người phải luôn cẩn trọng, lối sống thực dụng chủ nghĩa. Rồi do kinh tế tài chính, thị trường tăng trưởng con người đua nhau kiếm tiền. Để chỉnh sửa hiện tượng kỳ lạ trên xã hội, mái ấm gia đình, nhà trường cần ân cần hơn đánh mạnh vào giáo dục tư tưởng tình cảm con người. Tăng lên niềm tin bản thân. Chỉ có vậy mới xoá bỏ được hiện tượng kỳ lạ vô cảm này và mỗi con người tất cả chúng ta nên ” Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ”.

Viết đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 6

Vô cảm là 1 trong những căn bệnh “ ung thư tâm hồn ” của 1 bộ phận người trong xã hội. Vậy vô cảm là gì ? Vô cảm là thái độ sống dửng dưng, hờ hững, ko xúc cảm với tổng thể vấn đề và con người bao quanh. Vô cảm thời nay ko chỉ ngừng lại ở thái độ sống nhưng cao hơn, nó đã biến thành lối sống thụ động của 1 bộ phận người. Biểu hiện rõ nhất của người có lối sống vô cảm đấy là hành vi ích kỉ, ko ân cần tới mọi người bao quanh, dửng dưng trước mọi nỗi đau của xã hội, thậm chí còn dửng dưng với chính người nhà và bản thân của mình. 1 cô gái bị bạn trai đánh đập giữa đường nhưng mà hành vi của những người bao quanh lại chỉ ngừng lại ở việc mở dế yêu ra quay phim, chụp ảnh rồi up lên những trang mạng xã hội cùng lời “ buôn chuyện vô bổ ”. Đáng trách hơn là những người dữ thế chủ động chọn cho mình lối sống vô cảm, tự cô lập bản thân, tách biệt mình khỏi xã hội với những nghĩ suy thụ động, ích kỉ. Vậy thì nguyên do từ đâu nhưng họ lại chọn cho mình lối sống vô cảm ? Có thể xét tới chính ý thức, lí tưởng sống méo mó, thụ động cùng những tham vọng ích kỉ của họ, nhưng mà cũng cần nghĩ suy tới sự ảnh hưởng tác động của xã hội, của đám đông vào tâm lí của họ, sự thiếu ân cần của mái ấm gia đình, người nhà làm cho họ tăng trưởng thành trơ lỳ về xúc cảm. Song, dù có vì bất kể nguyên do gì thì thái độ sống, lối sống vô cảm vẫn là mối lo lắng của xã hội lúc nó ko chỉ làm tha hóa, mai 1 về tư cách con người nhưng còn ảnh hưởng tác động tới xã hội, tới sự kết đoàn của hội đồng.

Viết đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 7

Xã hội ngày càng tăng trưởng, con người ngày càng tăng trưởng thành quay quồng hơn với những công tác làm việc và những toan lo đời sống. Họ dần tăng trưởng thành vô cảm trước đời sống, bệnh vô cảm là gì ? Và nó có những tai hại như thế nào ? vô cảm là căn bệnh trơ xúc cảm trước nụ cười, nhất là trước nỗi đau của người khác. Trong đời sống ta phát hiện nhiều người trẻ tuổi trên xe bus ko nhường ghế cho những cụ già, nhiều người gặp tai nạn đáng tiếc giao thông vận tải chẳng những ko tương hỗ nhưng còn đứng đấy xem và phản hồi, căn bệnh vô cảm làm cho tâm hồn con người tăng trưởng thành vơi cạn khô héo … dần khiến cho con người tăng trưởng thành cách biệt với mọi người bao quanh. Và đặc trưng nghiêm trọng hơn là vô cảm chính là nguồn gốc của nạn đấm đá bạo lực, vậy nguyên do nào dẫn tới căn bệnh vô cảm ? Có nhẽ do đời sống quá quay quồng, vì những toan lo của công tác làm việc, vì phải lo âu cho mái ấm gia đình con cháu nhưng con người dần tăng trưởng thành mất đi những xúc cảm của đời sống. 1 phần cũng khởi hành từ ý thức của con người, để xử lý trạng thái của căn bệnh vô cảm này mỗi người cần phải tự đoàn luyện nhân phẩm cho mình. Bản thân, nhà trường và xã hội cần phải tuyên truyền cho học trò, người trẻ tuổi hiểu được về mối đe dọa của căn bệnh vô cảm để chung tay đẩy lùi căn bệnh này để đời sống tăng trưởng thành tốt đẹp hơn.

Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 8

Xã hội đang ngày càng tăng trưởng với tốc độ chóng mặt trên toàn bộ những nghành văn hóa truyền thống, chính trị, kinh tế tài chính … Chính sự tăng trưởng như vũ bão này lại là tác nhân làm cho thái độ sống của con người với nhau tăng trưởng thành lạ lẫm, ko còn thân thiện. Bởi guồng quay đời sống kéo họ vào những bộn bề, hối hả đời thường. Và thái độ sống vô cảm, dửng dưng cũng từ đấy nhưng tạo nên nên. Trước hết tất cả chúng ta cần thông suốt vô cảm là ra làm sao ? Và vì sao lại gọi vô cảm là “ bệnh ”. Người ta chỉ gọi bệnh ho, bệnh lao, bệnh ngoài da … hoàn toàn có thể dùng thuốc để chữa nhưng mà vô cảm cũng là 1 loại bệnh. Chắc hẳn có ý ẩn dụ gì đằng sau câu chữ đấy. Vô cảm chính là thái độ sống hờ hững, dửng dưng so với đời sống, với những đứa ở bao quanh tất cả chúng ta. Bản thân tất cả chúng ta ko ân cần, ko có nghĩa vụ và trách nhiệm so với chính bản thân mình và với người khác Căn bệnh vô cảm lúc đã còn đó trong con người thì sẽ ăn sâu, bám rễ ko chịu buông. Mỗi người cần có chiêu thức, có tuyệt kỹ để giảm thiểu căn bệnh nguy khốn hoàn toàn có thể ăn mòn trái tim của mỗi người. Bệnh vô cảm hiện ra trong đời sống đương đại ngày càng nhiều, đấy chính là thái độ, cách xử sự giữa người với người. Họ ko còn thân thiện, hỏi thăm nhau đủ thứ chuyện nhưng đã tăng trưởng thành vô cảm, lãnh đạm, dửng dưng, ko còn ân cần nhiều tới đời sống của nhau nữa. Vô cảm hoàn toàn có thể sẽ thành lề thói giả dụ tất cả chúng ta ko kịp chặn lại và từ bỏ. Do vậy, mỗi tư nhân cần phải tự nhận thức được nghĩ suy của bản thân mình. Rằng lúc mến thương và sẻ chia thương mến thì tất cả chúng ta sẽ thấy bản thân mình sống hữu dụng, sống tốt đẹp hơn.

Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 9

Sự tăng trưởng ngày càng cao của đời sống vật chất thì điều đáng buồn là những bộc lộ của truyền thống cuội nguồn tốt đẹp “ tương thân tương ái ” lại mai 1 dần và tất cả chúng ta đang phải đương đầu với 1 căn bệnh ý thức đáng sợ. Người ta gọi đấy những triệu chứng của “ bệnh vô cảm ”. Người mắc “ bệnh vô cảm ” ko có xúc cảm với đời sống, với những gì đang diễn ra. Bệnh vô cảm đang diễn ra ngày càng phức tạp, biến thành 1 căn bệnh khó chữa. Thực trạng đang diễn ra ngay trong chính mái ấm gia đình, như : con cháu dửng dưng với những khó khăn, nặng nhọc của cha mẹ ; cha mẹ thì ko ân cần, dửng dưng với những nghĩ suy, những hành vi, việc làm sai lầm đáng tiếc của con. Trong trường học : học viên dửng dưng với sự chỉ bảo nhiệt tình của thầy cô. Ngoài xã hội : dửng dưng, bàng quan, chỉ đứng xem rồi buôn chuyện, thậm chí còn thừa cơ vụ lợi lúc người nào đấy bị tai nạn đáng tiếc, bị bạo hành. Nguyên nhân dẫn tới tình hình trên là do : Lối sống tư nhân, vị kỉ, thiếu nghĩa vụ và trách nhiệm, ko ân cần tới những người bao quanh. Do tuổi teen lo đắm chìm trong toàn thế giới ảo nhưng quên đi đời sống hiện thực. Do mái ấm gia đình, nhà trường chưa ân cần, giáo tình dục thương ở những em. Do nền kinh tế tài chính quản lý và vận hành theo chính sách thị trường, tôn vinh vật chất. Và để lại những hậu quả phệ bự như : khiến con người xa nhau, ko biết đặt mình vào khu vực của nhau để cảm nhận, từ từ vô tâm, lạnh nhạt trước những xấu số của người khác. Cùng lúc, làm mất đi truyền thống lịch sử tương thân tương người nào của dân tộc bản địa. Mỗi người cần nhận thức và sống có nghĩa vụ và trách nhiệm với chính bản thân cũng như với mái ấm gia đình, xã hội và số đông. Mỗi mái ấm gia đình, nhà trường cần ân cần, giáo dục ý thức cho lứa tuổi trẻ. Bản thân tất cả chúng ta cần phê phán thái độ sống dửng dưng, vô cảm và tôn vinh, nêu gương những người giàu lòng vị tha, bác ái.

Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 10

“ Vô cảm ” là ko có cảm xúc, ko có tình cảm, ko xúc động trước 1 sự vật, hiện tượng kỳ lạ, 1 yếu tố gì đấy trong đời sống. Bệnh vô cảm là căn bệnh của những người ko có tình mến thương, sống lạnh nhạt trước nỗi đau của con người, xã hội, loài người. Trcửa ải qua những trận đấu tranh chống quân xâm lăng, những cuộc đọ sức với thiên tai khắc nghiệt, quần chúng ta đã có truyền thống lịch sử kết đoàn, thương mến đùm bọc lẫn nhau. Hình như càng qua nguy hiểm, đau thương, mất mát con người lại sống gần nhau, ân cần, tương hỗ nhau nhiều hơn. Tình làng nghĩa xóm, thương người như thể thương thân đã biến thành 1 đạo lí của dân tộc bản địa : “ Bán đồng đội xa sắm hàng xóm gần ”. Hiện nay, trong đời sống vật chất ngày càng được cải tổ hơn, khá đầy đủ hơn, người ta dễ có xu thế lo vun đắp cho bản thân và mái ấm gia đình mình, ít ân cần tới những yếu tố xã hội. Trước kia, cha ông ta đã phê phán lối sống chỉ biết vun đắp cho riêng mình. Cuộc sống quanh ta ngày này ko thiếu những người như vậy. Họ sống dửng dưng với mọi việc đang diễn ra, nhà nào nào đóng cửa biết nhà nấy. Nhà láng giềng có thiến nạn, có con cháu bị rơi vào cạm bẫy của những tệ nạn xã hội họ cũng bàng quan như ko biết. Đi đường gặp người bị tai nạn thương tâm, họ cũng bỏ qua như ko nhận ra. Thđấy lũ trẻ cãi nhau thậm chí còn ẩu đả họ cũng làm ngơ. Trước cảnh cực khổ của những người tật nguyền, xấu số, họ cũng ko mảy may xúc động. Bệnh vô cảm đã khiến cho con người như vô tri, vô giác, chẳng thể hòa nhập với số đông.

Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 11

Vô cảm là 1 căn bệnh hiện ko có trong list của ngành y khoa, nhưng mà nó đã ảnh hưởng tác động rất bự so với đời sống con người. Vậy “ bệnh vô cảm ” là gì ? Vô là ko, cảm là tình cảm, xúc cảm. Vô cảm là thực trạng con người ko có tình cảm. Sống khép mình lại, dửng dưng lãnh đạm với toàn bộ mọi việc bao quanh. Trong nhịp sống đương đại hiện tại, 1 số ít ” người chỉ lo vun đắp cho đời sống tư nhân và quay sống lưng lại với hầu hết xã hội. 1 số người tự làm mình tăng trưởng thành xa lánh, ko ân cần tới người nào, ko biết tới nụ cười nỗi buồn của người khác. Đấy là “ bệnh vô cảm ”. Chỉ lo chạy theo trị giá vật chất, đôi lúc con người ta đã vô tình đánh mất đi vẻ đẹp thực thụ của tâm hồn. Cuộc sống dù có khá giả hơn, sang giàu hơn, nhưng mà lúc con người ko biết ân cần mến thương nhau, thì đấy vẫn ko được xem là đời sống toàn vẹn được. Ngại tương hỗ những người gặp yếu tố thiến nạn, đời sống của tất cả chúng ta dần đi trái lại với truyền thống lịch sử đạo đức tốt đẹp của quần chúng từ xưa “ Lá lành đùm lá rách nát ”. Ngày nay, 1 số người chi biết sống và nghĩ cho riêng mình. Như lúc thấy bao người ăn mày bên đường, họ ko tương hỗ, thậm chí còn còn khinh miệt, dè bỉu giễu cợt trước nỗi xấu số của những mảnh đời đáng thương đấy. Và cũng như bao tệ nạn, bao việc xấu xa cướp giật giữa đời thường vẫn xảy ra hằng ngày ấy thôi, nhưng mà ko, người nào dám can ngăn. Tại sao ? Tại sao con người lại vô cảm tựa như ? Phcửa ải chăng cũng vì họ sợ, sợ sẽ gặp rối rắm liên lụy, do đó ko dại gì lo nghĩ tới chuyện của người khác. Nhưng đấy ko là “ chuyện của người khác ”, đấy chính là những yếu tố chung của xã hội. Sao con người lại hoàn toàn có thể quay sống lưng lại với chính số đông mình đang sống được kia chứ ! Và ko chỉ ngừng lại ở 1 vài tư nhân, bộ phận nhà nước cũng có lối sống ích kỉ tựa như. 1 vài cơ quan sang giàu luôn tìm cách bóc lột người dân, như về việc chiếm đất đai, của cải … Rồi sau đấy, họ ngoảnh mặt đi 1 cách hờ hững, bỏ lại sau sống lưng những mảnh đời khốn khổ cùng bao giọt nước mắt hờn trách cuộc sống chẳng thể sẻ chia cùng người nào. Đấy không hề là bộc lộ của “ bệnh vô cảm ” hay sao !

Viết đoạn văn nghĩ suy về lối sống vô cảm – Mẫu 12

Căn bệnh vô cảm là căn bệnh của những người chuẩn bị sẵn sàng quay sống lưng lại với những nỗi đau buồn, xấu số của đồng loại, chuẩn bị sẵn sàng làm ngơ trước cái xấu, cái ác, nên khiến cho cái xấu, cái ác có mảnh đất phì nhiêu để sinh sôi nảy nở như “ cỏ mọc hoang ” và đang đầu độc, tương khắc và chế ngự đời sống tốt đẹp của con người trong xã hội mới của tất cả chúng ta bữa nay. Căn bệnh vô cảm là căn bệnh của phường ích kỷ xoành xoạch nhìn đời bằng cặp mắt ráo hoảnh. Nó đang làm mất đi 1 điều cực kỳ thiêng liêng và quý giá. Đấy là tình thương giữa con người với con người. Nhưng mà tình thương theo Nam Cao, nó là tiêu chuẩn quan trọng nhất để xác lập nhân cách con người “ Không có tình thương, con người chỉ là 1 con vật bị sai khiến bởi lòng ích kỷ ” ( Đời thừa – Nam Cao ). Bệnh vô cảm đang làm “ nhiễm mặn ”, vẩn đục và xói mòn dần truyền thống lịch sử đạo lý hấp dẫn nhất của con người Nước Ta : “ Thương người như thể thương thân ”. Và lúc căn bệnh này ngự trị, thì con người sống với con người trong mối quan hệ vô cùng thủng thẳng. Ở đấy thiếu hơi ấm của tình thương, của niềm thông cảm, của sự nuôi nấng, đùm bọc, sẻ chia, tương hỗ lẫn nhau. 1 đời sống như thế là đời sống của “ 1 sa mạc đời quạnh hiu lạnh ngắt ”. Thật đau buồn và vô vọng biết bao ! Học tập lối sống lành mạnh, biết mến thương sẻ chia đồng cảm với những người bao quanh. Tham gia những hoạt động giải trí xã hội có tính nhân bản cao như trào lưu đền ơn đáp nghĩa, trào lưu người trẻ tuổi lập nghiệp … Xã hội cần lên án mạnh khỏe bệnh vô cảm, coi đấy như là 1 trận đấu đấu để loại trừ căn bệnh này ra khỏi xã hội ta.

.

Xem thêm về bài viết

Văn mẫu lớp 12 : Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm ( 12 mẫu ) Viết đoạn văn thể hiện nghĩ suy về lối sống vô cảm [rule_3_plain] [ rule_3_plain ]

Viết đoạn văn thể hiện nghĩ suy về lối sống vô cảm gồm 12 bài nghị luận 200 chữ siêu hay, ấn tượng nhất. Qua đấy giúp các bạn học trò lớp 12 có nhiều ý mới, ý hay, ý đẹp lúc làm văn. Cùng lúc tạo điều kiện cho các em có thêm vốn từ phong phú lúc diễn tả để biết  cách viết đoạn văn nghị luận về hiện tượng đời sống.

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } ) Vô cảm là thực trạng xúc cảm và thái độ niềm tin của 1 người hay 1 nhóm người dửng dưng, lãnh đạm, trơ lì xúc cảm, “ máu lạnh ” với những hiện tượng kỳ lạ đời sống bao quanh, chỉ ân cần tới lợi quyền của bản thân. Vậy vô cảm có mối đe dọa như thế nào ? Mời những bạn cùng theo dõi 12 đoạn văn viết về sự vô cảm trong bài viết dưới đây nhé. Viết đoạn văn nghị luận về bệnh vô cảm hay nhất

Đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 1
Viết đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 2
Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 3
Viết đoạn văn nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 4
Viết đoạn văn nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 5
Viết đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 6
Viết đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 7
Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 8
Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 9
Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 10
Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 11
Viết đoạn văn nghĩ suy về lối sống vô cảm – Mẫu 12

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } )

Đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 1
Cuộc sống luôn có muôn hình vạn trạng. Chính con người làm nên những màu sắc không giống nhau cho cuộc sống thêm tươi đẹp. Tuy nhiên, hiện tại, hiện tượng vô cảm đang càng ngày càng hiện ra nhiều và đẩy khoảng cách của con người với con người ra xa. Vô cảm là thái độ dửng dưng, lạnh nhạt, ko ân cần tới người nào, ko ân cần tới nỗi đau buồn, xấu số của người khác nhưng chỉ biết tới bản thân mình. Đây là 1 “căn bệnh”, tính cách xấu nhưng chúng ta cần phải chỉnh sửa, tẩy chay để cuộc sống này phát triển thành tốt đẹp hơn. Xã hội càng ngày càng tăng trưởng, con người bận bịu với cuộc sống, với những dự kiến riêng của mình nên đôi khi vô hình chung hình thành khoảng cách giữa người với người, chúng ta và mọi người ít có thời kì ân cần tới người khác hơn. Đôi khi sự vô tâm tới từ thực chất của người đấy, vì vị kỉ nên chỉ nghĩ tới bản thân mình nhưng ko ân cần, để mắt tới những người bao quanh, chỉ muốn nhận lại nhưng ko muốn cho đi. Kế bên đấy, sự vô cảm đôi khi là do chịu tác động từ những người bao quanh. Nếu những người bao quanh chỉ nghĩ tới bản thân mình, ko người nào ân cần, san sẻ với người nào điều gì sẽ dần tạo nên cho những người khác tính cách này. 1 thực trạng chúng ta vẫn còn bắt gặp trong cuộc sống vẫn còn có nhiều người sống với tấm lòng nhân từ, sống nghĩa tình, biết mến thương và san sớt với những người bao quanh, biết bi cảm với những mảnh đời xấu số; những người này và những thông điệp tốt đẹp cần được san sẻ và lan tỏa nhiều hơn trong số đông để mọi người biết tới và học tập. Vô cảm là 1 hiện tượng xấu đang càng ngày càng hiện ra nhiều ở trong số đông. Chúng ta hãy cùng nhau chung tay xây dựng 1 cuộc sống tràn trề mến thương và đẩy lùi căn bệnh vô cảm.

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } )

Viết đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 2
Để xây dựng những chuẩn mực trong xã hội thì tình thương và lòng bác ái là nền móng chính để xây dựng lên xã hội đấy. Tuy nhiên, tình thương đấy đang dần bị mai 1 và thay vào đấy là sự vô cảm ngày 1 nhiều. Thái độ, lối sống vô cảm đã và đang biến thành vấn đề hot ngày nay. Vậy thì chúng ta hiểu như thế nào về 2 từ “vô cảm”, vô cảm hay có thể nói là ko có xúc cảm. Những người bị vô cảm họ dửng dưng với mọi nỗi đau, tình cảm, ko có sự rung động của con tim trước ngoại cảnh. Bệnh vô cảm hiện ra trong đời sống đương đại càng ngày càng nhiều, đấy chính là thái độ, cách xử sự giữa người với người. Họ ko còn thân thiện, hỏi thăm nhau đủ thứ chuyện nhưng đã phát triển thành vô cảm, lạnh lùng, dửng dưng, ko còn ân cần nhiều tới cuộc sống của nhau nữa. Con người ta sống ở trên đời cần phải mến thương, san sẻ cho nhau những khi khốn khó. Thđấy nỗi khổ của người khác như nỗi khổ của bản thân mình thì mới có thể tương trợ 1 cách thực tình được. Cũng bởi vì thái độ sống dửng dưng, ghẻ lạnh nên cuộc sống của họ thiếu đi tình yêu thực tình nhất. Vô cảm có thể sẽ thành lề thói giả dụ chúng ta ko kịp chặn lại và từ bỏ. Do vậy, mỗi tư nhân cần phải tự nhận thức được nghĩ suy của bản thân mình. Rằng lúc mến thương và sẻ chia thương mến thì chúng ta sẽ thấy bản thân mình sống hữu dụng, sống tốt đẹp hơn. Hãy chung tay để xoá sổ triệt để căn bệnh vô cảm bằng cách ươm mầm những hạt giống mến thương bằng chính tâm hồn bạn rồi thổi bay thật cao thật xa những hạt giống mến thương đấy. Thắp ngọn lửa trái tim để tìm tới và soi sáng sự ẩn mình của bóng tối vô cảm.

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } )

Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 3
Vô cảm là 1 căn bệnh nguy khốn trong mỗi con người chúng ta. Vô cảm là thái độ sống dửng dưng, hững hờ, ko xúc cảm với tất cả sự việc và con người bao quanh. Người có lối sống vô cảm luôn ích kỉ, ko ân cần tới mọi người, dửng dưng trước những nỗi đau của xã hội, thậm chí dửng dưng với chính người nhà và bản thân của mình. Họ luôn bàng quan, chỉ đứng xem rồi bàn tán, thậm chí thừa cơ vụ lợi lúc người nào đấy gặp nạn hoặc bị bạo hành. Tuy nhiên, vô cảm luôn ko ân cần tới người khác, sống ích kỉ. Tiêu biểu như là cướp tiệm vàng Ngọc bích (phố Sàn, huyện lục Nam, tỉnh Bắc giang) là kẻ vô cảm giết thịt chết 3 mạng người đấy là 1 thanh nhiên khoảng 17 tuổi, 1 cô gái khoảng 18 tuổi và 1 thai phụ có bầu 8 tháng, sau đấy vứt xác nạn nhân xuống mương. Trái lại, 1 bộ phận trong xã hội họ luôn biết ân cần, tương trợ những người gặp vấn đề. Chính vì thế lứa tuổi chúng ta cần phải phê phán thái độ sống dửng dưng, vong ân và đề cao, nêu gương những người giàu lòng vị tha.
Viết đoạn văn nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 4
Xã hội càng ngày càng tăng trưởng con người càng ngày càng bị cuốn vào guồng quay của công tác, tiền của và nhiều người phát triển thành vô cảm hơn, bệnh vô cảm là gì? Vô cảm là sự dửng dưng trước thú vui, nỗi buồn của người khác. Bệnh vô cảm làm cho tâm hồn con người khô khan, càng làm cho khoảng cách giữa người với người càng ngày càng xa hơn. Trong xã hội hiện tại bệnh vô cảm càng ngày càng phát triển thành trầm trọng, nhất là trong tuổi teen có thể thấy qua việc chứng kiến tai nạn giao thông, có những người ko tương trợ nạn nhân nhưng chỉ lo quay video, chụp ảnh để đưa lên mạng xã hội với mục tiêu câu like. Nguyên nhân dẫn tới bệnh vô cảm đấy là do tinh thần của con người, do cuộc sống tăng trưởng và con người coi trọng tiền nong hơn cả tư cách, tình cảm. Để chặn lại căn bệnh vô cảm cần có giải pháp giáo dục cho mỗi công dân tình mến thương ngay kể từ còn là 1 đứa trẻ, tuyên truyền cho số đông về căn bệnh vô cảm. Nhưng quan trọng hơn hết là bản thân mỗi người phải tự giác tinh thần được tác hại của căn bệnh vô cảm, có thể nói vô cảm là căn bệnh nguy khốn nhất trong các căn bệnh nguy khốn nhưng xã hội cần bài trừ, chặn lại.

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } )

Viết đoạn văn nghị luận về bệnh vô cảm – Mẫu 5
Dân tộc ta từ xưa đến nay vốn có truyền thống tương thân tương ái, 1 đạo lý tốt đẹp. Tuy nhiên xã hội ta kế bên những tấm lòng đẹp, bao dong còn hiện ra hiện tượng vô cảm, 1 thái độ cực kỳ xấu. Vô cảm như 1 căn bệnh mang thái độ lạnh lùng dửng dưng ko ân cần đến người khác, hững hờ trước những nỗi đau, sống chỉ biết cho mình. Nơi ta thấy rõ nhất là ở học đường, học trò tụ họp ẩu đả bè bạn ko can ngăn nhưng còn ủng hộ hay quay phim chụp hình. Thậm chí nhiều người đi đường gặp tai nạn giao thông cũng ko tương trợ. Hiện tượng vô cảm đã cho ta thấy nó đã đi trái lại truyền thống của dân tộc, làm tình cảm con người bị chai sạn. Nguyên nhân hiện ra hiện tượng vô cảm trên là do xã hội hiện giờ thật giả lộn lạo buộc phải con người phải luôn cảnh giác, lối sống thực dụng chủ nghĩa. Rồi do kinh tế, thị phần tăng trưởng con người đua nhau kiếm tiền. Để chỉnh sửa hiện tượng trên xã hội, gia đình, nhà trường cần ân cần hơn đánh mạnh vào giáo dục tư tưởng tình cảm con người. Tăng lên tinh thần bản thân. Chỉ có vậy mới xoá bỏ được hiện tượng vô cảm này và mỗi con người chúng ta nên” Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Viết đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 6
Vô cảm là 1 trong những căn bệnh “ung thư tâm hồn” của 1 bộ phận người trong xã hội. Vậy vô cảm là gì? Vô cảm là thái độ sống dửng dưng, hững hờ, ko xúc cảm với tất cả sự việc và con người bao quanh. Vô cảm ngày nay ko chỉ ngừng lại ở thái độ sống nhưng cao hơn, nó đã biến thành lối sống thụ động của 1 bộ phận người. Biểu hiện rõ nhất của người có lối sống vô cảm đấy là hành động ích kỉ, ko ân cần tới mọi người bao quanh, dửng dưng trước mọi nỗi đau của xã hội, thậm chí dửng dưng với chính người nhà và bản thân của mình. 1 cô gái bị bạn trai đánh đập giữa đường nhưng mà hành động của những người bao quanh lại chỉ ngừng lại ở việc mở dế yêu ra quay phim, chụp ảnh rồi up lên các trang mạng xã hội cùng lời “bàn tán vô bổ”. Đáng trách hơn là những người chủ động chọn cho mình lối sống vô cảm, tự cô lập bản thân, tách biệt mình khỏi xã hội với những nghĩ suy thụ động, ích kỉ. Vậy thì nguyên do từ đâu nhưng họ lại chọn cho mình lối sống vô cảm? Có thể xét tới chính tinh thần, lí tưởng sống méo mó, thụ động cùng những tham vọng ích kỉ của họ, nhưng mà cũng cần nghĩ suy tới sự ảnh hưởng của xã hội, của đám đông vào tâm lí của họ, sự thiếu ân cần của gia đình, người nhà làm cho họ phát triển thành trơ lỳ về xúc cảm. Song, dù có vì bất kì nguyên nhân gì thì thái độ sống, lối sống vô cảm vẫn là mối lo ngại của xã hội lúc nó ko chỉ làm tha hóa, mai 1 về tư cách con người nhưng còn tác động tới xã hội, tới sự kết đoàn của cộng đồng.

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } )

Viết đoạn văn về sự vô cảm – Mẫu 7
Xã hội càng ngày càng tăng trưởng, con người càng ngày càng phát triển thành hối hả hơn với những công tác và những toan lo cuộc sống. Họ dần phát triển thành vô cảm trước cuộc sống, bệnh vô cảm là gì? Và nó có những tác hại như thế nào? vô cảm là căn bệnh trơ xúc cảm trước thú vui, nhất là trước nỗi đau của người khác. Trong cuộc sống ta bắt gặp nhiều thanh niên trên xe bus ko nhường ghế cho những cụ già, nhiều người gặp tai nạn giao thông chẳng những ko cứu giúp nhưng còn đứng đấy xem và bình luận, căn bệnh vô cảm làm cho tâm hồn con người phát triển thành vơi cạn khô héo… dần khiến cho con người phát triển thành cách biệt với mọi người bao quanh. Và đặc trưng nghiêm trọng hơn là vô cảm chính là xuất xứ của nạn bạo lực, vậy nguyên do nào dẫn tới căn bệnh vô cảm? Có nhẽ do cuộc sống quá hối hả, vì những toan lo của công tác, vì phải lo âu cho gia đình con cái nhưng con người dần phát triển thành mất đi những xúc cảm của cuộc sống. 1 phần cũng khởi hành từ tinh thần của con người, để giải quyết trạng thái của căn bệnh vô cảm này mỗi người cần phải tự đoàn luyện nhân phẩm cho mình. Bản thân, nhà trường và xã hội cần phải tuyên truyền cho học trò, thanh niên hiểu được về tác hại của căn bệnh vô cảm để chung tay đẩy lùi căn bệnh này để cuộc sống phát triển thành tốt đẹp hơn.
Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 8
Xã hội đang càng ngày càng tăng trưởng với vận tốc chóng mặt trên tất cả các lĩnh vực văn hóa, chính trị, kinh tế…Chính sự tăng trưởng như vũ bão này lại là tác nhân làm cho thái độ sống của con người với nhau phát triển thành lạ lẫm, ko còn thân thiện. Bởi guồng quay cuộc sống kéo họ vào những bận bịu, lập cập đời thường. Và thái độ sống vô cảm, dửng dưng cũng từ đấy nhưng tạo nên nên. Trước hết chúng ta cần thông suốt vô cảm là như thế nào? Và vì sao lại gọi vô cảm là “bệnh”. Người ta chỉ gọi bệnh ho, bệnh lao, bệnh ngoài da…có thể dùng thuốc để chữa nhưng mà vô cảm cũng là 1 loại bệnh. Chắc hẳn có ý ẩn dụ gì đằng sau câu chữ đấy. Vô cảm chính là thái độ sống ghẻ lạnh, dửng dưng đối với cuộc sống, với những đứa ở bao quanh chúng ta. Bản thân chúng ta ko ân cần, ko có nghĩa vụ đối với chính bản thân mình và với người khác Căn bệnh vô cảm lúc đã còn đó trong con người thì sẽ ăn sâu, bám rễ ko chịu buông. Mỗi người cần có phương pháp, có bí quyết để giảm thiểu căn bệnh nguy khốn có thể ăn mòn trái tim của mỗi người. Bệnh vô cảm hiện ra trong đời sống đương đại càng ngày càng nhiều, đấy chính là thái độ, cách xử sự giữa người với người. Họ ko còn thân thiện, hỏi thăm nhau đủ thứ chuyện nhưng đã phát triển thành vô cảm, lạnh lùng, dửng dưng, ko còn ân cần nhiều tới cuộc sống của nhau nữa. Vô cảm có thể sẽ thành lề thói giả dụ chúng ta ko kịp chặn lại và từ bỏ. Do vậy, mỗi tư nhân cần phải tự nhận thức được nghĩ suy của bản thân mình. Rằng lúc mến thương và sẻ chia thương mến thì chúng ta sẽ thấy bản thân mình sống hữu dụng, sống tốt đẹp hơn.
Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 9
Sự tăng trưởng càng ngày càng cao của đời sống vật chất thì điều đáng buồn là những biểu thị của truyền thống tốt đẹp “tương thân tương ái” lại mai 1 dần và chúng ta đang phải đương đầu với 1 căn bệnh ý thức đáng sợ. Người ta gọi đấy những triệu chứng của “bệnh vô cảm”. Người mắc “bệnh vô cảm” ko có xúc cảm với cuộc sống, với những gì đang diễn ra. Bệnh vô cảm đang diễn ra càng ngày càng phức tạp, biến thành 1 căn bệnh khó chữa. Thực trạng đang diễn ra ngay trong chính gia đình, như: con cái dửng dưng với những gian khổ, nặng nhọc của bố mẹ; bố mẹ thì ko ân cần, dửng dưng với những nghĩ suy, những hành động, việc làm sai lầm của con. Trong trường học: học sinh dửng dưng với sự chỉ bảo nhiệt tình của thầy cô. Ngoài xã hội: dửng dưng, bàng quan, chỉ đứng xem rồi bàn tán, thậm chí thừa cơ vụ lợi lúc người nào đấy bị tai nạn, bị bạo hành. Nguyên nhân dẫn tới thực trạng trên là do: Lối sống tư nhân, vị kỉ, thiếu nghĩa vụ, ko ân cần tới những người bao quanh. Do tuổi teen lo đắm chìm trong toàn cầu ảo nhưng quên đi cuộc sống hiện thực. Do gia đình, nhà trường chưa ân cần, giáo tình dục thương ở các em. Do nền kinh tế vận hành theo chế độ thị phần, đề cao vật chất. Và để lại những hậu quả phệ bự như: khiến con người xa nhau, ko biết đặt mình vào địa điểm của nhau để cảm nhận, dần dần vô tâm, thờ ơ trước những xấu số của người khác. Cùng lúc, làm mất đi truyền thống tương thân tương người nào của dân tộc. Mỗi người cần nhận thức và sống có nghĩa vụ với chính bản thân cũng như với gia đình, xã hội và số đông. Mỗi gia đình, nhà trường cần ân cần, giáo dục tinh thần cho lứa tuổi trẻ. Bản thân chúng ta cần phê phán thái độ sống dửng dưng, vô cảm và đề cao, nêu gương những người giàu lòng vị tha, bác ái.

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } )

Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 10
“Vô cảm” là ko có cảm giác, ko có tình cảm, ko xúc động trước 1 sự vật, hiện tượng, 1 vấn đề gì đấy trong đời sống. Bệnh vô cảm là căn bệnh của những người ko có tình mến thương, sống hững hờ trước nỗi đau của con người, xã hội, loài người. Trcửa ải qua các trận đấu tranh chống quân xâm lăng, những cuộc đọ sức với thiên tai hà khắc, quần chúng ta đã có truyền thống kết đoàn, thương mến đùm bọc lẫn nhau. Hình như càng qua gian nan, đau thương, mất mát con người lại sống gần nhau, ân cần, tương trợ nhau nhiều hơn. Tình làng nghĩa xóm, thương người như thể thương thân đã biến thành 1 đạo lí của dân tộc: “Bán anh em xa sắm hàng xóm gần”. Hiện nay, trong cuộc sống vật chất càng ngày càng được cải thiện hơn, đầy đủ hơn, người ta dễ có xu thế lo vun đắp cho bản thân và gia đình mình, ít ân cần tới những vấn đề xã hội. Trước kia, cha ông ta đã phê phán lối sống chỉ biết vun đắp cho riêng mình. Cuộc sống quanh ta ngày nay ko thiếu những người như thế. Họ sống dửng dưng với mọi việc đang diễn ra, nhà nào nào đóng cửa biết nhà nấy. Nhà láng giềng có thiến nạn, có con cái bị rơi vào cạm bẫy của các tệ nạn xã hội họ cũng bàng quan như ko biết. Đi đường gặp người bị tai nạn, họ cũng bỏ lỡ như ko nhận ra. Thđấy lũ trẻ cãi nhau thậm chí ẩu đả họ cũng làm ngơ. Trước cảnh cực khổ của những người tật nguyền, xấu số, họ cũng ko mảy may xúc động. Bệnh vô cảm đã khiến cho con người như vô tri, vô giác, chẳng thể hòa nhập với số đông.
Đoạn văn nghị luận xã hội về bệnh vô cảm – Mẫu 11
Vô cảm là 1 căn bệnh hiện ko có trong danh sách của ngành y khoa, nhưng mà nó đã tác động rất bự đối với đời sống con người. Vậy “bệnh vô cảm” là gì? Vô là ko, cảm là tình cảm, xúc cảm. Vô cảm là hiện trạng con người ko có tình cảm. Sống khép mình lại, dửng dưng ghẻ lạnh với tất cả mọi việc bao quanh. Trong nhịp sống đương đại hiện tại, 1 số” người chỉ lo vun đắp cho đời sống tư nhân và quay lưng lại với số đông xã hội. 1 số người tự làm mình phát triển thành xa lánh, ko ân cần tới người nào, ko biết tới thú vui nỗi buồn của người khác. Đấy là “bệnh vô cảm”. Chỉ lo chạy theo trị giá vật chất, đôi lúc con người ta đã vô tình đánh mất đi vẻ đẹp thực thụ của tâm hồn. Cuộc sống dù có khá giả hơn, sang giàu hơn, nhưng mà lúc con người ko biết ân cần mến thương nhau, thì đấy vẫn ko được xem là cuộc sống toàn vẹn được. Ngại tương trợ những người gặp vấn đề thiến nạn, cuộc sống của chúng ta dần đi trái lại với truyền thống đạo đức tốt đẹp của quần chúng từ xưa “Lá lành đùm lá rách”. Ngày nay, 1 số người chi biết sống và nghĩ cho riêng mình. Như lúc thấy bao người ăn mày bên đường, họ ko tương trợ, thậm chí còn khinh miệt, dè bỉu giễu cợt trước nỗi xấu số của những mảnh đời đáng thương đấy. Và cũng như bao tệ nạn, bao việc xấu xa cướp giật giữa đời thường vẫn xảy ra hằng ngày ấy thôi, nhưng mà ko, người nào dám can ngăn. Tại sao? Tại sao con người lại vô cảm tương tự? Phcửa ải chăng cũng vì họ sợ, sợ sẽ gặp rối rắm liên lụy, do đó ko dại gì lo nghĩ tới chuyện của người khác. Nhưng đấy ko là “chuyện của người khác”, đấy chính là những vấn đề chung của xã hội. Sao con người lại có thể quay lưng lại với chính số đông mình đang sống được kia chứ! Và ko chỉ ngừng lại ở 1 vài tư nhân, bộ phận nhà nước cũng có lối sống ích kỉ tương tự. 1 vài cơ quan sang giàu luôn tìm cách bóc lột người dân, như về việc chiếm đất đai, của cải… Rồi sau đấy, họ ngoảnh mặt đi 1 cách lạnh lùng, bỏ lại sau lưng những mảnh đời khốn khổ cùng bao giọt nước mắt hờn trách cuộc đời chẳng thể sẻ chia cùng người nào. Đấy không hề là biểu thị của “bệnh vô cảm” hay sao!
Viết đoạn văn nghĩ suy về lối sống vô cảm – Mẫu 12
Căn bệnh vô cảm là căn bệnh của những người chuẩn bị quay lưng lại với những nỗi đau buồn, xấu số của đồng loại, chuẩn bị làm ngơ trước cái xấu, cái ác, nên khiến cho cái xấu, cái ác có mảnh đất phì nhiêu để sinh sôi nảy nở như “cỏ mọc hoang” và đang đầu độc, chế ngự cuộc sống tốt đẹp của con người trong xã hội mới của chúng ta bữa nay.Căn bệnh vô cảm là căn bệnh của phường ích kỷ xoành xoạch nhìn đời bằng cặp mắt ráo hoảnh. Nó đang làm mất đi 1 điều cực kỳ thiêng liêng và quý giá. Đấy là tình thương giữa con người với con người. Nhưng mà tình thương theo Nam Cao, nó là tiêu chuẩn quan trọng nhất để xác định nhân cách con người “Không có tình thương, con người chỉ là 1 con vật bị sai khiến bởi lòng ích kỷ” (Đời thừa – Nam Cao). Bệnh vô cảm đang làm “nhiễm mặn”, vẩn đục và xói mòn dần truyền thống đạo lý cuốn hút nhất của con người Việt Nam: “Thương người như thể thương thân”. Và lúc căn bệnh này ngự trị, thì con người sống với con người trong mối quan hệ vô cùng thủng thẳng. Ở đấy thiếu hơi ấm của tình thương, của niềm thông cảm, của sự nuôi nấng, đùm bọc, sẻ chia, tương trợ lẫn nhau. 1 cuộc sống như thế là cuộc sống của “1 sa mạc đời quạnh hiu giá lạnh”. Thật đau buồn và tuyệt vọng biết bao!Học tập lối sống lành mạnh, biết mến thương sẻ chia đồng cảm với những người bao quanh. Tham gia các hoạt động xã hội có tính nhân bản cao như phong trào đền ơn đáp nghĩa, phong trào thanh niên lập nghiệp… Xã hội cần lên án mạnh bạo bệnh vô cảm, coi đấy như là 1 trận đấu đấu để loại trừ căn bệnh này ra khỏi xã hội ta.

( adsbygoogle = window.adsbygoogle | | [ ] ). push ( { } ) [rule_2_plain] [ rule_2_plain ]# Văn # mẫu # lớp # Đoạn # văn # nghị # luận # xã # hội # về # bệnh # vô # cảm # mẫu # Viết # đoạn # văn # trình # bày # suy # nghĩ # về # lối # sống # vô # cảm

  • #Văn #mẫu #lớp #Đoạn #văn #nghị #luận #xã #hội #về #bệnh #vô #cảm #mẫu #Viết #đoạn #văn #trình #bày #suy #nghĩ #về #lối #sống #vô #cảm
  • Tổng hợp: Vozz

Source: https://mix166.vn
Category: Văn Hóa

Xổ số miền Bắc