(Review) Tour du lịch Ninh Bình 1 ngày (Bái Đính

Tôi cảm thấy ngại ngùng đôi chút khi mình : một chàng trai sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, lại viết lách về du lịch, ba miền cũng ghé qua được những nơi ấn tượng nhất, thế mà chẳng biết gì về Ninh Bình .

Mãi cho tới hôm tôi nhận lời mời của anh Lâm (CEO Trippy.vn) tham gia chuyến đi trải nghiệm tour du lịch Ninh Bình 1 ngày, khi ấy tôi ngỡ ngàng bởi miền Bắc Việt Nam có những nơi núi non trùng điệp, hòa lẫn cảnh sông nước, hang động, lúa nước… thanh bình, quê hương như thế!

Cũng lâu lắm rồi tôi mới lại thấy được hình ảnh đàn cò trắng đi kiếm ăn trên cánh đồng, những cánh đồng trơ gốc rạ, dấu ấn đặc trưng của nền văn minh lúa nước ở đồng bằng Sông Hồng. Đàn cò ấy rợp trắng một khoảng chừng trời. Rồi qua ô cửa kính chiếc xe du lịch 24, tôi thấy vài chiếc xe đạp điện ở cách tôi một quãng rất xa, trên bờ đê những đứa trẻ đang đạp xe đi học, chúng vận quần xanh – áo trắng, chúng chắc như đinh sẽ nô đùa, nói cười ríu rít cùng nhau .

Và cũng ở Ninh Bình ấy, tôi gặp những bức tranh màu sắc tương phản, một ngôi chùa Bái Đính rộng lớn, tầm cỡ Đông Nam Á lại mang dáng dấp, hình hài của kiến trúc ngoại lai. Những con người hiền lành, chất phác, thật thà, có khí chất, lòng tự trọng làm nghề chèo đò ở điểm đến hấp dẫn nằm trong top điểm đến hấp dẫn nhất miền Bắc. Bức tranh tương phản giữa phát triển du lịch, và nét đẹp cần được bảo tồn của cố đô Hoa Lư, của người Tràng An (Ninh Bình).

Trong bài viết này, tôi sẽ kể lại cho bạn nghe chuyến du lịch Ninh Bình một ngày tuy ngắn ngủi, nhưng đầy những ngỡ ngàng, ngạc của mình. Ninh Bình là nơi để tôi tự hào ra mắt với bạn hữu miền trong, hay bạn hữu quốc tế về vẻ đẹp của miền Bắc nói riêng, hay Nước Ta nói chung .

Lời mời thưởng thức tour Ninh Bình 1 ngày

Trước ngày khởi hành 3 hôm, anh Lâm CEO Trippy. vn gửi thông tin hỗ trợ vốn cho chuyến du lịch Ninh Bình 1 ngày ngắn ngủi của tôi. Ok ! Nhận lời quá đi chứ !
Tôi tự vào book tour ở Trippy. vn, và nhận thông tin từ những bạn chăm nom người mua .
Tour đón khách và khởi hành thành phố cổ, tôi chuyển dời từ CG cầu giấy lên chờ ở nhà hát lớn TP.HN, trời mưa nặng hạt, âm u, buổi tối hôm trước tôi ngủ muộn khiến tâm trạng khởi đầu ngày mới của tôi không mấy tươi tỉnh. Nhưng tôi vẫn tin rằng ngày ngày hôm nay sẽ là một ngày mê hoặc, bởi những cơn mưa không hẳn sẽ khiến chuyến đi xấu, mà nhiều lúc nó mang lại những cảm hứng khác lạ .
Mưa à ? Mưa thì kệ mưa ! Dân ( đi ) chơi sợ gì mưa rơi ! Mưa rơi to quá thì mặc áo mưa mà đi, sợ gì ! Tôi ôm cái “ lý tưởng dân ( đi ) chơi ấy lên chiếc xe 24 chỗ in logo Daisy Tour, đối tác chiến lược quản lý và vận hành của Trippy. vn và dán mặt vào quyển sách để cho quãng thời hạn từ Thành Phố Hà Nội đi Ninh Bình trôi qua không không có ý nghĩa .
Trên xe ngoài tôi và Việt Anh, cậu bé đang học lớp 10 một trường quốc tế được cha mẹ gửi đi tour để thực hành thực tế tiếng Anh, để lên lớp 12 đi du học, và hướng dẫn viên du lịch cùng tài xế của công ty là người Bắc, còn lại là khách người miền Nam và hành khách quốc tế. Điểm đến tiên phong của chúng tôi là chùa Bái Đính mới, ngôi chùa tư nhân lớn nhất Khu vực Đông Nam Á .

Chùa Bái Đính – to và nhỏ

Tôi đã từng đến ngôi chùa này vào năm 2012, cả ngày đấy và giờ đây tôi vẫn không có nhiều ấn tượng với ngôi chùa này. Một ngôi chùa tư nhân xây ra để ship hàng cho mục tiêu du lịch, trọn vẹn khép kín, không mê hoặc tôi cho lắm. Tôi nghĩ về ngôi chùa cổ ( xây vào khoảng chừng năm 1100 bởi cụ Lý Quốc Sư ) ở phía sau núi và toan hỏi hướng dẫn viên du lịch cách đến đây để làm một chuyến mày mò, nhưng cả đoàn không có nhiều thời hạn, nên tôi chuyến sang kế hoạch tách đoàn tự đi một vòng xem Bái Đính sau 5 năm có gì đổi khác .
Mọi thứ gần như vẫn thế. Chỉ khác là tòa tháp nơi được cho là lưu giữ xá lị ( tro cốt ) của Phật Thích Ca Mâu Ni đem về từ Ấn Độ đã được khánh thành. Tôi chẳng tin ở tháp này có xá lị của Phật Thích Ca Mâu Ni, nhưng vẫn mua vé vào thăm quan, hầu hết là để lên tầng 12 của tòa tháp và ngắm cảnh chùa Bái Đính, cũng như một góc Ninh Bình từ trên cao .
Tôi du lịch thăm quan sơ qua tháp chuông, gian thờ Quán Thế Âm Bồ Tạt nghìn tay, nghìn mắt, rồi đi bộ nhanh qua dãy hiên chạy nơi có tượng những vị La Hán để thẳng tới tháp xá lị, tôi mua thêm một chiếc vé 50,000 đ dùng để du lịch thăm quan tháp xá lị và đi thang máy lên tầng 12. Cảnh tượng từ trên này khiến tôi thú vị. Ôi ! Cuối cùng thì cũng đã có cứu cánh khiến tâm trạng tôi bừng tỉnh, sau cả buổi sáng ủ dột, mặt mũi lầm lì vì trời mưa và nội dung tour ở chùa Bái Đính ( mới ) tẻ nhạt .
Cảnh từ trên cao nhìn xuống bao quát hàng loạt khuôn viên to lớn, ngôi chùa trải dài trên triền núi, đúng là một khoảng trống tầm cỡ. Đứng ở trên này tôi nhìn thấy cả những dãy núi trùng điệp phía xa đang bị mây mù bao trùm, thấy sông, thấy hồ và thấy cả những mái ngói kiến trúc mang đậm dấu ấn Nước Trung Hoa cường quốc. Khung cảnh nơi đây đẹp quá ! Nếu một người có kỹ năng và kiến thức về tử vi & phong thủy tới đây chắn hẳn anh ta sẽ thốt lên “ thế địa linh ” cho xem, cỡ chẳng có tí hiểu biết gì như tôi còn thấy đất ở nơi này rất tốt, mọi thứ hiện lên rất rõ. Và nếu nhìn nó qua lăng kính hội họa hay nhiếp ảnh, bức tranh này quá đẹp, rất đỗi thanh thản .
Tôi tự hỏi, ngôi chùa mới này xây lên có ý nghĩa gì ? Tôi nhìn về phía sau ngọn núi, nơi có ngôi chùa cổ nhỏ bé, yên lặng, bị chắn ngữ trước đấy và tự nhủ sẽ có ngày nào đấy tôi quay trở lai Ninh Bình và tìm tới ngôi chùa cổ. Rồi bất chợt mưa rơi nặng hạt sau một quãng ngừng tạnh, tôi sực nhớ ra là còn đoàn tour đi chung đang đợi mình, ba chân bốn cẳng chạy lên tầng 13 để ngó nghiêng tháp xá lị .
Không có nhiều từ để diễn đạt về gian phòng này : choáng ngợp, đối xứng, huy hoàng. Có cái gì đấy rất “ thần bí ” toát lên từ những hình thù, khối hoa văn trang trí đối xứng. Ở đây toàn bộ đều đối xứng, từ trần nhà, cho tới nền, điểm trung tâm là đỉnh của ngọn tháp – nơi đặt xá lị. Mọi thứ giống như một kiểu mật mã trong bộ phim săn lùng cổ vật nào đấy, và người ta phải tìm ra cách mở mật mã, để những khối hoa văn này bỗng dưng hoạt động, mở ra cả một kho tàng, hay một bí hiểm động trời nào đấy. Cả số lượng 13 nữa, số lượng 13 cũng là điều gì đấy huyền bí .
Tôi ôm cái sự tò mò vướng mắc đi xuống, đi bộ thật nhanh quay trở lại cổng vào chùa Bái Đính ( mới ) để nhập lại với đoàn. Bỏ lại Bái Đính mới : quy mô “ to ” lớn, mà cũng thu “ nhỏ ” trong tầm mắt khi đứng nhìn từ trên cao. Tòa tháp, hồ nước, tường trang trí, gian thờ Quán Thế Âm Bồ Tát, hay gian thờ ba hình tướng của Phật ( quá khứ – hiện tại – tương lai ), tượng Phật Di Lặc khổng lồ ngoài trời, hay tháp Xá Lị … toàn bộ đều giống như một quy mô nào đấy lấy ra từ phim Trung Quốc, sự thực là như vậy, hoặc cũng hoàn toàn có thể do tôi chưa từng đi Trung Quốc mà chỉ xem qua phim ảnh nên nghĩ thế. Còn việc không giống chùa cổ ở miền Bắc Nước Ta thì tôi khẳng định chắc chắn : không giống về mặt kiến trúc và “ đối tượng người dùng ” được thờ cúng !
Tôi rời Bái Đính vận động và di chuyển đến điểm đến tiếp theo, Tràng An, điều mới mẻ và lạ mắt đưa tôi quay trở lại Ninh Bình vẫn còn đang chờ đón. Phần hay ho của những tour một ngày như thế này luôn ở phần cuối, và phần đầu khi nào cũng là sự ngán ngẩm, thậm chí còn yên cầu năng lực chịu đựng sự tẻ nhạt từ phía hành khách .
Nơi tôi sẽ đến tiếp theo có những “ thủy lộ ” đi qua hang động, nơi chốn thâm sơn cùng cốc cả nghìn năm trước những ông vua nhà Trần đã tìm đến để tập thiền. Nơi cội nguồn của cố đô Hoa Lư trong sử sách …

Tràng An, một miền đất diệu kì

Khi trên xe đi từ chùa Bái Đính về nơi ăn cơm trưa, cảnh ngoài ô cửa kính còn đẹp hơn lúc trước. Những ngôi nhà nhỏ đặc trưng kiểu thôn quê ở miền Bắc Nước Ta nằm ôm chân những hòn núi đá vôi khổng lồ. Thi thoảng lại có những hồ nước rộng chừng một sân bóng bao quanh, làm cho những hòn núi đá ấy trông không khác gì hòn non bộ. Khi khác lại là cánh đồng. Hoặc đôi lúc những dãy núi đá vôi nằm say sát cửa kính .
Hình ảnh ấn tượng tôi hơn cả là những bông hoa sen đang lụi tàn, khô héo, ngả màu đen – “ những bông sen đang hóa đá trên mặt nước ” – ngay khi bất chợt nảy ra sáng tạo độc đáo ấy tôi lại nghĩ tới chàng đạo diễn bộ phim bom tấn “ King Kong 3 : Skull island ”. Trong bộ phim cả anh ta có cảnh quay ở Ninh Bình, anh ta nói “ Khi đến Nước Ta tôi đã thực sự bị ngỡ ngàng, tôi nghĩ bộ phim phải được quay tại đây, vì cảnh sắc ở nơi này thực sự đẹp, trong từng góc hình ” .
Đại để là thế, cũng không rõ hắn nói được bao nhiêu phần thật, bao nhiêu phần là do truyền thông online, hay yếu tố ngoại giao ( tôi từng đọc được một người đưa ra nghiên cứu và phân tích trái chiều rằng một công ty Trung Quốc đã góp vốn đầu tư tiền cho bộ phim này, và phim nằm trong kế hoạch để gia nhập – sở hữu thị trường phim ảnh của Nước Ta của một hãng phim Trung Quốc ) nên hắn nói tốt cũng nên. Nhưng ngay lúc cảnh tượng ấy lướt qua ô cửa kính, tôi tôi rằng hắn nói thật, và cũng chẳng phải tin hắn, hay tin ai khác, tự tôi cảm thấy nơi này đẹp, dù chỉ là những hình ảnh lướt vội qua ô cửa kính, cũng thực sự đẹp “ trong từng góc hình ”. Máu tham lam “ sống thử ” của tôi lại nổi lên, tôi lại lần nữa khởi lên tâm lý “ giá mà được sống ở đây một thời hạn thì … ”. Xe cứ lao đi, những thước phim mang vẻ đẹp thanh thản làng quê ấy cứ lướt qua trước mắt cho tới tận nhà hàng quán ăn Búp Phê ở Tràng An .
Đoạn về ăn cơm Búp Phê cho tôi xin cắt, vì không có gì đáng để kể, tôi chọn vài món đồ ăn nhẹ để lót dạ và rời nhà hàng quán ăn tiên phong để ra ngoài ngó nghiêng. Khắp nơi xung quanh đều được bảo phủ ở núi đá. Tôi đã mở màn vào trong trận địa núi đá của cố đô xưa .
Cả đoàn lên xe tới khu du lịch Tràng An, xuống thuyền và trôi dọc con sông đi đến những hang động. Tay hướng dẫn viên du lịch còn dặn những người lái đò “ đi về đúng giờ để xe về TP. Hà Nội ”. Tôi khước từ ngao ngán lần nữa, nghĩ bụng, về nhà phải feedback lại với ông anh mình ngay vụ này, hướng dẫn viên du lịch thiếu tế nhị quá, đối tác chiến lược thế này thì … Thôi ! Chuyến đi này coi như không có hướng dẫn viên du lịch, ghép đoàn cho vui vậy !
tour du lịch ninh bình 1 ngày

Diệu kì từ những đám rong rêu

Những điều kì diệu đến rất nhanh, ngay khi chúng tôi vừa bước chân xuống thuyền, mặc áo phao cứu trợ và khởi hành. Người đàn ông chèo thuyền đã lớn tuổi, tôi chào bằng bác. Tôi và thằng bé Việt Anh ngồi cùng thuyền với một chàng trai Trung Quốc, cùng cô bạn gái người miền trong của anh. Năm người cùng chiếc thuyền lướt nhanh trên làn nước trong màu xanh lá, đám rong rêu hiện rõ dưới nước, những đám rong rêu xanh tươi, thời xưa còn bé chúng tôi thường đạp xe ra con kênh những nhà 4-5 km để vớt những cây rong này cho vào bể cá cảnh trang trí. Nhưng ở đây khác với ký ức thơ bé của tôi về những cây rong, ở đây nhiều không hề tưởng tượng nổi, chúng giày đặc, kín kẽ, tôi cảm xúc giường như mình đang lướt đi trên rong rêu chứ không phải trên nước nữa, thuyền lướt đi rất êm đềm, thậm chí còn còn không nghe thấy tiếng mái chèo, chỉ khẽ thấy tiếng nước róc rách .
Rồi thuyền khởi đầu chuẩn bị sẵn sàng vào hang tiên phong, tôi và Việt Anh ( bé ) khởi đầu hỏi chuyện bác lái đò. Điều tiên phong thằng bé hỏi là “ mỗi chuyến bác kiếm được bao nhiêu tiền ? ”. Tôi không nói gì cả, nó vẫn còn ít tuổi nên hỏi mấy câu kiểu như vậy tiên phong là điều dễ hiểu .
Bác nói mỗi chuyến đi này “ chỉ được 100,000 nghìn thôi cháu ạ ! Phải lao động đổi công, phải cuốc đất, trồng cây, làm vệ sinh ven bờ mới được đi chèo thuyền trên sông chở hành khách đấy ! Mùa này ít khách, mỗi tuần chỉ được có một chuyến ” .
Người đàn ông với khuôn mặt hằn lên những nếp nhăn của tuổi tác, của sự chất phác, bác đưa chúng tôi qua hang động tiên phong, là một khe nhỏ ở dưới chân dãy núi đá, chiếc hang vừa sâu vừa thấp, chúng tôi được lệnh ngồi cúi thấp xuống lòng chiếc thuyền thay vì ngồi trên phần ghế cao từ “ thuyền trưởng ” .
Bác lý giải “ vì mùa này nước lên cao ngập hang nên phải ngồi thế để không bị va nguồn vào đá ( ở trần hang ) ”. Rồi cứ thế, thuyền trưởng điệu nghệ lái chiếc thuyền nhỏ lách qua khe đá vừa nhỏ, vừa hẹp một cách tài tình, thuyền trôi một lúc, chúng tôi thấy ánh sáng ngoài cửa hang, đã ra khỏi hang rồi, và nơi tiên phong là một ngôi chùa đang thiết kế xây dựng lại, trong thời điểm tạm thời đóng cửa không cho hành khách cập bến thăm quan .
Thuyền đang trôi bỗng bước ở đây đổi màu xanh ngọc bích, ôi, cái màu nước ấy cộng với đám rong rêu – những dãy núi đá vôi – chiếc thuyền nhỏ – ngôi chùa – khoảng trống ấy mới kì diệu làm thế nào. Mọi người đều thú vị, riêng tôi liệt vào dạng “ cực kỳ phấn khích ” .
Tới đây bác lái thuyền đưa chúng tôi cùng với đoàn thuyền khác tiến tới một hang động tiếp theo, hang này bác cảnh báo nhắc nhở là nhỏ hơn, dài hơn. Nhỏ thật, dài thật ! Có đoạn chỉ rộng bằng một sải tay của người lớn, thế mà bác vẫn chèo qua một cách tài tình. Tôi hỏi xem bác có phải làm nghề chài lưới không mà chèo thuyền giỏi thế thì bác nói “ bác làm nghề nông ”, chắc do thao tác lâu ở đây nên kinh nghiệm tay nghề bác trở nên điệu nghệ ? Có khi nào cụ Nguyễn Tuân về đây để sáng tác thêm một tác phẩm du ký tựa như “ Người lái đò sông Đà ” và đặt tên là “ Chuyện người lái thuyền Tràng An ” ví dụ điển hình !
Chúng tôi bật máy ảnh để soi rõ những khối đá nhũ thạch có lẽ rằng hàng nghìn, hàng triệu năm tuổi trong hang, chiếc thuyền vẫn lượt đi, hai thằng Việt Anh cùng tấm tắc khen bác Cường chèo thuyền giỏi. Còn bác thì hiền lành vấn đáp bất kỳ câu hỏi nào của hai thằng nhỏ, vừa vấn đáp vừa nhắc “ Ấy ấy, cẩn trọng cái đầu. Cúi xuống, cúi thấp xuống nữa nhé ! Đừng có ngẩng đầu lên ! Cẩn thận bên trái đầu đấy ! ” .
Vượt qua hang thứ 2, chúng tôi tới chốn “ thâm sơn cùng cốc ” đúng thương hiệu, tứ phía được phủ bọc bởi những dãy núi đá hiểm trở. Xưa kia, sau khi chiến thắng quân Nguyên – Mông lần thứ nhất, vua Trần Thái Tông đã nhường ngôi cho con trai về đây thiết kế xây dựng Hành Cung Vũ Lâm để tu hành .
Cả chốn này toát lên một chữ duy nhất : chữ “ Tịnh ” ( cũng gồm có cả chữ Tĩnh ). Những ngồi chùa được xây ở giữa chốn này đã là một điều đặc biệt quan trọng, quả đúng chốn bồng lai, tiên cảnh. Tôi tưởng tượng ra thời rất lâu rồi vua chúa đã ở nơi này, đêm hôm sẽ mê hoặc lắm, không biết đêm hôm người ta sẽ thắp ánh sáng từ thứ gì để đi lại ? Dùng đuốc có đủ sáng không nhỉ ? Hay dùng đèn dầu ?

Ở trong cốc này có một công trình kiến trúc đặc biệt, giống như hình ngôi chùa, được xây nổi trên mặt nước và đặt giữa hồ (bố cục sắp xếp như tháp Rùa ở hồ Gươm, chẳng biết có phải nơi thờ cúng không, chứ về phần tôi chắc chắn sẽ chèo thuyền ra đây ngồi hóng mát, hay mắc võng mà ngủ trưa. Quanh đây rêu xanh phủ kín. Vua – Thiên Tử con Trời, cũng là những vị ẩn sĩ – họ đã sống như thế nào ở chốn này? Với tôi đấy vẫn còn là điều bí ẩn.

( Hành Cung Vũ Lâm là một khu vực mê hoặc, bạn hoàn toàn có thể khám phá thêm thông tin lịch sử dân tộc về nơi này tại Wikipedia )
Rồi chúng tôi lại tới hang thứ ba, hang động sau cuối, vì người hướng dẫn viên du lịch đã dặn bác “ không được đi hết vòng, phải đi đúng 1 h30 ’ để kịp về TP. Hà Nội ”. Bác thì không thích thế, cả nhóm chèo đò cùng bác chở đoàn chúng tôi cũng không thích thế, nhưng họ quan ngại lời dặn nửa đùa nửa dọa “ về muộn không trả tiền ” của anh bạn hướng dẫn viên du lịch vui tính, nên những người chèo thuyền đưa chúng tôi quay trở lại khu Hành Cung lúc nãy để đi bộ ra phim trường quay bộ phim King Kong rồi lên tàu quay trở lại nơi xuất phát, kết thúc chuyến đi .
Lên trên Hành Cung, chúng tôi du lịch thăm quan và được biết nơi này do vua Trần Thái Tông thiết kế xây dựng, và cũng là nơi tiên phong Phật Hoàng Trần Nhân Tông ( Người sáng lập ra Thiền phái Trúc Lâm của Nước Ta ) xuống tóc đi tu. Tôi cũng đến một vài thiền thiện của thiền phái Trúc Lâm nên nhận định và đánh giá dí dóm, chắc tiêu chuẩn tiên phong để những cụ chọn chỗ tu tập là : tách biệt và đẹp .
Thử nghĩ mà xem : thiền viện Trúc Lâm Yên Tử ( Quảng Ninh ) có đẹp không ? Thiền viện Trúc Lâm Bạch Mã ( Huế ) có đẹp không ? Thiền viện trúc lâm Tây Thiên ( Vĩnh Phúc ), Thường Chiếu ( Đồng Nai ), Trúc Lâm Đà Lạt … Toàn chốn thâm sơn cùng cốc, hoặc chốn bồng lai tiên cảnh .
Tham quan nhanh, tôi đi bộ sang phim trường quay bộ phim King Kong. Ngay từ xa tôi đã thấy quy mô chiếc thuyền chiến được chế từ xác máy bay, do mấy anh lính Mỹ mưu trí tự chế. Những hành khách người Lào, và cả mấy chàng trai người trẻ tuổi người Anh thi nhau chụp ảnh tự sướng. Xa xa là những chòi lá của “ bộ tộc ” sống khác biệt trong hòn đảo đầu lâu .
Tôi nghĩ mấy người trẻ tuổi da trắng toàn đá đểu, ý những bạn muốn nhắc lại câu truyện người phương Tây là thế hệ khám phá, họ tìm ra Châu Mỹ, Lục địa châu úc và cũng khai sáng cho dân Châu Á Thái Bình Dương. Khi họ đến, họ mang tới văn minh, còn dân Châu Mỹ, Lục địa châu úc, Châu Á Thái Bình Dương khi ấy vẫn là những bộ tộc mặc khố, cầm gậy như thế này ?
Mà kể cũng đúng, nhưng cái văn minh ấy, những loại máy móc ấy đang hủy hoại quốc tế, ở đấy mà tự với chả hào. Thế là tôi chạy tót sang chỗ bộ tộc đồng bào của mình, hỏi han trò chuyện qua được biết ở đây có khoảng chừng 6 người, ngày ngày làm trách nhiệm mặc khố, hóa trang, tay lăm lăm giáo, khách đến vẫy tay, tươi cười, chụp ảnh chung, và thi thoảng cũng có thêm trách nhiệm mới là nhận tip .
Không hiểu sao cả chuyến đi, kết thúc ở điểm cuối, nơi phim trường bộ phim Holywood tôi lại thấy vui tươi thế. Không phải vui vì họ làm phim về Nước Ta, họ muốn tới Nước Ta làm phim từ lâu lắm rồi nhưng do chế tài nên giờ mới tới được, đấy không phải nguyên do, mà tôi vui vì ở Nước Ta có những nơi đẹp ngoài sức tưởng tượng .
Và có những khu vực du lịch tổ chức triển khai tốt như ở Tràng An : không một bóng rác ( người lái đò tự ý thức việc nhặt rác trên sông ), khách du lịch không thấy rác nên cũng không ai nỡ vất xuống dòng nước trong xanh ấy. Người làm dịch vụ, đơn cử ở đây là người lái đò, bán hàng lưu niệm, tổng thể đều nhẹ nhàng, hiền lành với hành khách .
Bạn cũng hoàn toàn có thể nghĩ là do tờ phiếu nhìn nhận “ thái độ ship hàng ” mà ban quản trị phát cho hành khách cuối chuyến đi gây áp lực đè nén ? Nhưng tôi nghĩ, những người như bác Cường, hay những người lái thuyền vui tươi, với nụ cười chất phác trên môi ấy, họ chẳng mảy may cạnh tranh đối đầu với nhau, chẳng chăm sóc nhiều tới tiền tip – dù họ vẫn đi làm để kiếm thêm thu nhập, nhưng có cái gì đấy ở họ toát lên vẻ đẹp của sự chất phác của người dân lao động ở vùng quê, vẻ chậm dãi, những cuộc sống yên ả, nhẹ nhàng như dòng sông chúng tôi vừa lướt qua, hay yên bình như những Am ở chốn thâm sơn cùng cốc .
Mà không ! Có lẽ là cả khoảng trống cố đô này, cả vạn vật thiên nhiên và con người đều được thiết kế xây dựng từ những đặc thù ấy !
Chuyến đi ngắn của tôi kết thúc khi thuyền cập bến, hai thằng Việt Anh cùng gửi bác Cường mấy đồng về việc bác đã khó khăn vất vả chèo thuyền, lại kể cho chúng tôi nghe về những câu truyện ở khu du lịch Tràng An. Chúng tôi ra xe, trên đường về mặt trời ló ra sau đám mây đen, chiêu đãi chúng tôi bằng thứ ánh sáng đầy sắc tố của buổi hoàng hôn. Và đúng như tôi nghĩ, ngày mưa gió quả là một ngày mê hoặc !

Đặt tour du lịch Ninh Bình 1 ngày từ TP.HN

Các bạn có thể tham khảo và mua tour Ninh Bình 1 ngày từ Hà Nội qua website đặt tour Tripp.vn tại đây. Nếu không muốn đi Bái Đính, bạn có thể thay thế bằng tour Cố đô Hoa Lư và Tràng An, hoặc Hoa Lư – Tam Cốc Bích Động trong 1 ngày.

Ưu đãi dành cho fan hâm mộ Dulichbui24 : Trippy. vn Tặng fan hâm mộ Dulichbui24. com mã giảm 100,000 VNĐ / người khi mua tour .
Đặt qua Trippy. vn bạn không chỉ được giảm giá, mà còn giúp Việt Anh nhận được một phần hoa hồng từ việc trình làng thông tin tour cho bạn .
Mã code giảm giá : NB100DLB24
Hạn sử dụng : 25/12/2017
Về tour ở Ninh Bình có nhiều giá khác nhau. Bạn hoàn toàn có thể mua tại Trippy. vn, hoặc tìm hiểu thêm những tour khác với ngân sách rẻ hơn nhé ! Việt Anh chưa đi hết những tour nên không hề so sánh về chất lượng giữa tour giá rẻ, và tour của Trippy. vn đang bán .
Lưu ý : Trippy. vn là website bán tour Ninh Bình, không phải đơn vị chức năng tổ chức triển khai tour này nhé !

Kết

Sau khi nhìn lại, với thời gian ngắn ngủi 1 ngày, tour Ninh Bình sẽ là gợi ý tuyệt vời nhất nếu khởi hành từ Hà Nội.

Nếu đi 2 ngày 1 đêm bạn hoàn toàn có thể chọn Cát Bà ( xem bài viết : kinh nghiệm tay nghề du lịch Cát Bà tự cung tự túc của Việt Anh nhé ) hoặc đi hết Ninh Bình trong 2 ngày. Việt Anh sẽ dành thời hạn để quay lại và san sẻ với bạn kinh nghiệm tay nghề chi tiết cụ thể sau nhé !
Nếu bạn có câu hỏi vướng mắc, hay góp ý kiến thiết xây dựng bài viết tốt hơn, bạn hoàn toàn có thể để lại phản hồi ở ngay bên dưới bài viết. Hoặc gửi tin nhắn cho Việt Anh qua fanpage : Trần Việt Anh – Dulichbui24. com để nhận được giải đáp .
Cảm ơn rất nhiều vì đã dành thời hạn để đọc bài viết !
Bài viết bạn nên tìm hiểu thêm : Lịch trình du lịch Sapa tự cung tự túc 3 ngày 2 đêm ( tích hợp du lịch Sapa 3 ngày 2 đêm hoặc 2 ngày 1 đêm và Ninh Bình 2 ngày 1 đêm là sự lựa chọn tuyệt đối khi đi du lịch miền Bắc Nước Ta )

0/5
( 0 Reviews )

Source: https://mix166.vn
Category: Khám Phá

Xổ số miền Bắc