V.League 2007: Ba tân binh chỉ có một nụ cười

Thanh Hóa, Huế, Đồng Tháp, 3 đội bóng bước vào vạch xuất phát của V.League trong vị thế tân binh của chiến trường. Nhưng tại đích đến, số phận của họ lại hoàn toàn tương phản: Thanh Hoá không chỉ trụ hạng mà còn trở thành một hiện tượng của mùa giải, trong khi Huế và Đồng Tháp chèo lùi về giải… hạng Nhất.

Thực ra, trong số 3 tân binh của mùa giải này, Thanh Hóa là đội xa lạ nhất với sân chơi V.League bởi đây là lần đầu tiên họ được hưởng “không khí trên cao”. Còn Huế và Đồng Tháp, vốn là những người khách trọ khá quen thuộc của giải với những lần xuống hạng rồi lại lên.

Ấy vậy mà kẻ xa lạ nhất đó lại là người duy nhất nở nụ cười cập bến an toàn sau một cuộc trường chinh kéo dài 26 vòng đấu. Với 34 điểm thầy trò HLV Trần Văn Phúc đánh đích V.League 2007 với vị trí thứ 9 trên bảng xếp hạng, bỏ xa 2 người bạn khốn khổ Đồng Tháp và Huế tới 14 điểm.

Sở dĩ đội bóng xứ Thanh tìm được đường sống ngay trong mùa giải đầu tiên chơi ở V.League là bởi họ đã có được một lượt đi cực kỳ ấn tượng. Bất kể đối thủ là ai, lớn bé ra sao, đội bóng sông Mã cứ mỗi khi vào trận là đá hết ga, hết số với một tinh thần rất nhiệt.

Lối chơi đầy lửa đó của các cầu thủ trẻ xứ Thanh đã khiến họ giành được khá nhiều những ánh mắt vị nể của các đại gia như HAGL, Bình Dương, Đồng Tâm.LA trong những cuộc đối đầu trực tiếp.

Ngay chính HLV Lê Thụy Hải của đội vô địch Bình Dương cũng thừa nhận, Thanh Hóa là đối thủ mà ông ngán nhất ở mùa này.

Hơn thế, trong suốt 13 trận đấu của lượt đi, “đoàn quân” của HLV Trần Văn Phúc chỉ có duy nhất một  thất bại đúng nghĩa trên sân cỏ. Đó là trận thua Thép-Cảng 0-2 trên sân QK 7 trong… 63 phút (trận đấu phải dừng lại do CĐV quậy phá trên khán đài; sau đó, BTC có tổ chức đá tiếp những phút còn lại trên sân Đà Nẵng, nhưng Thanh Hóa từ chối, chấp nhận kết quả thua 0-2).

Còn trận thua 0-3 của Thanh Hóa trước Đà Nẵng ở vòng 6 là trận thua do phán quyết của BTC giải về sự cố vỡ sân Thanh Hóa, chứ không phải là thua tâm phục, khẩu phục trên sân cỏ.

Cú bứt phá ngoạn mục ở giai đoạn 1 đã giúp cho Thanh Hóa tích luỹ được 20 điểm và vị trí nhì bảng. Một vị thế đủ giúp cho người xứ Thanh từ danh sách những ứng cử viên rớt hạng đầu mùa trở thành một hiện tượng của V.League 2007.

Quan trọng hơn, nó biến con đường trụ hạng ở lượt về của họ trở nên bằng phẳng. Có lẽ chỉ duy nhất một lần ở giai đoạn 2, thầy trò HLV Trần Văn Phúc phải bận tâm là trước vòng 25, khi họ bị nằm trong nhóm 7 đội chịu ám ảnh của chiếc vé đi play-off.

Tất nhiên, sự nhàn nhã cũng đã phần nào bớt lửa trong lối chơi của các cầu thủ sông Mã. Hệ quả là Thanh Hoá cũng đã biết cương nhu đúng lúc, chứ không còn thẳng băng ra chiến như hồi đầu mùa.

Bên cạnh sự thăng tiến của đội bóng trên sân cỏ, thì bóng đá Thanh Hóa còn mang đến cho các khán đài ở V.League một ấn tượng sâu sắc. Cũng giống như đội bóng của mình, các CĐV Thanh Hóa trở thành một hiện tượng của sân chơi, nhưng  theo cả ý nghĩa tích cực lẫn… tiêu cực. Tích cực bởi những khán đài chật cứng CĐV cuồng nhiệt xứ Thanh, thậm chí đến độ “vỡ sân”, là hình ảnh cho thấy bóng đá Việt vẫn còn sống trong lòng khán giả.

Nhưng ở góc độ tiêu cực, những hành vi quá khích của một số CĐV xứ Thanh không chỉ ảnh hưởng trực tiếp tới thành tích và tinh thần của đội bóng vì những án phạt, mà còn làm hoen ố hình ảnh của sân chơi.

Từ vụ quậy phá trên sân QK 7 cho tới những màn côn đồ tấn công các cầu thủ SLNA, chưa kể việc rải truyền đơn đe dọa cơ quan đầu não của bóng đá Việt, các hooligan Thanh Hóa đã tạo ra những “cơn bão” trên các khán đài, đe dọa tính an ninh, an toàn của sân chơi. “Yêu” như các  hooligan xứ Thanh thì quả là bằng mười hại nhau.

Trái ngược với đoàn quân của HLV Trần Văn Phúc, Đồng Tháp và Huế đã không thể cưỡng lại được tiếng gọi xuống hạng của số phận. Nghèo tiền, yếu lực, thiếu quan hệ, là những nguyên nhân chủ yếu đẩy hai tân binh này rơi vào ngõ cụt trên con đường trụ hạng.

Vốn luôn biết phận thân cô, thế yếu của mình, người Đồng Tháp cứ cố cắn răng mà đá với hy vọng mong manh. Thế nhưng, lực bất tòng tâm, mùa giải này, chiến thắng hình như bỏ quên đội bóng vùng lũ.

Thậm chí, kể cả khi HLV Đoàn Minh Xương bỏ tiền túi ra để treo thưởng cho các học trò, thì cơn khát thắng ở đội bóng này cũng không được giải hạn. Cả một mùa giải, họ chỉ thắng có vỏn vẹn 3 trận, trong khi để thua tới 12 trận. Với một bảng kết quả nghèo nàn như vậy, Đồng Tháp rớt hạng là không oan.

Trong khi đó, Huế lên hạng theo kiểu “cờ đến tay thì phất” nên không có được tư thế và sự chuẩn bị cần thiết cho một cuộc chơi quyết liệt. Hệ quả là đội bóng Cố Đô trở thành “ngân hàng điểm” cho các đối thủ ở V.League khi lập một kỷ lục buồn thua tới 14/26 trận.

Những đòn đánh hội đồng, những trận thua ròng rã đã dần dần huỷ diệt tinh thần chiến đấu của các học trò HLV Đoàn Phùng để rồi họ buông xuôi, chấp nhận sự an bài của số phận.

3 tân binh, chỉ có một nụ cười của Thanh Hóa, V.League quả là mảnh đất nghiệt ngã đối với những tân binh thăng hạng

Xổ số miền Bắc